Lòng ta cằn cỗi miền sa mạc
Bát ngát hoa vàng, ngạc nhiên chưa?
Những cơn
mưa tuyết mùa Đông trước
Cây cỏ cựa mình rước Xuân xưa
Mở cửa gió rung
cành trắng xóa
Chim trọ nhánh Đào gọi líu lo
Sân nhà ai ngập muôn cánh
đỏ
Xác pháo ngày xưa lỡ chuyến đò?
Bỏ biển Hải âu về chấp chới
Chim
mến Xuân rồi, bỏ trùng khơi?
Tuyết phủ non cao Xuân chưa tới
Sa mạc xanh
rồi, tình ta ơi
Ta gởi làn môi ngàn cánh bướm
Hôn triệu cành hoa sắc
hương lừng
Kẻo mai mốt cảnh không còn đượm
Đến gió đi ngang chẳng thèm
dừng
Mùa Xuân sa mạc bừng ngắn ngủi
Tựa ánh pháo hoa đón giao
thừa
Một thoáng địa đàng chưa tàn rụi
Thỏa tháng năm dài ngóng trông mưa
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment