Buồn ơi mưa suốt ngày Chúa Nhật
Cất bóng mặt trời giữa ngàn mây
Thức dậy
mơ tàn em đi mất
Thương quá ngày Đông nhánh trơ cây
Ngày xóa mộng rồi,
mưa giấu nắng
Nhớ dẹp nụ cười, mong đuổi vui
Núi trốn ngủ vùi trong tuyết
trắng
Ai biết vì sao mưa không nguôi?
Buồn ơi rong ruỗi hoài thấm
mệt
Mây chết tan ngàn giọt long lanh
Anh biết làm gì khi tình hết?
Ước
chóng mùa Xuân lá sẽ xanh
Cành khô ai chắc đơm chồi mới?
Tình có hồi
sinh không tình ơi?
Mưa trọn cả ngày mây chưa vợi
Mây mù sương khói giăng
chơi vơi
Buồn ơi buốt giá ngày Chúa Nhật
Thương rất nhiều nhưng... em
có thương?
Tình ơi xin đến bằng chân thật
Đừng đến rồi đi gió thoảng
hương
Gắng gượng đèn đường soi đùng đục
Hun hút gió về bóng cây
nghiêng
Đâu ấm tay hồng nguồn hạnh phúc
Nhà nhà khép cửa giấu niềm
riêng
Buồn ơi tiếng nhạc sao buồn quá
Ngày đã vào đêm không ngớt
mưa
Một tuần đã hết xa vắng lạ
Em có bao giờ nhớ anh chưa?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment