Nắng phai trên biển hoa vàng
Nắng sao đượm vậy, rỏ ràng nắng phai
Hoa thêu
sườn núi trãi dài
Tuyết còn trên đỉnh lạc loài chút Đông
Thôi lang thang
cỏ Phiêu Bồng
Có bao cánh bướm lạc đồng Xuân xanh?
Cũng lối
quen
Cũng độc hành
Chiều không hiu quạnh, chiều dành mộng mơ
Mây xa xa
phủ non mờ
Hoa hay mây tím nằm chờ môi trăng?
Đâu rồi sa mạc khô cằn
Cỏ
hoa khuất lấp dấu hằn thời gian
Xe đi giữa biển hoa vàng
Đi trong
chiều tím dịu dàng hòa đêm
Gió thảo nguyên rối cỏ mềm
Hoa vàng chấp chới
êm đềm cuốn theo
Cuối trời bàng bạc trăng treo
Hoa bay thấp thoáng như
gieo nắng chiều
Đến như sa mạc hoang liêu
Cũng trãi hoa đón mùa yêu
đương về
Yêu tình xa cũng không hề
Xin dâng trọn kiếp, hẹn thề mà
chi
Ngày ngủ rồi, nắng khép mi
Hôn lên ngực núi trăng thầm thì
đêm
Xe bâng khuâng dừng trước thềm
Hoa vàng vương vấn rụng êm sân
nhà
Đêm sa mạc gió chan hòa
Sỏi đá giờ biết nở hoa đón tình
Nhỏ đâu
rồi?
Sao lung linh
Lặng thinh nghe gió một mình đêm nay
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment