Hoàng hôn Điệp rụng tím chiều
Nhuộm thêm chiều tím để nhiều hoài mong
Nắng
phai nhòa giữa từng không
Ngày dần nhạt giữa mênh mông bóng mờ
Hoa Dã Quỳ
đứng chơ vơ
Đong đưa hàng Cọ vật vờ gió đưa
Thời gian
Thoắt
sáng
Thoắt trưa
Thoắt chiều
Thoắt tối
Tình chưa trĩu cành
Cỏ
triền non đã thôi xanh
Thảo nguyên giờ đã hao hanh hết mùa
Chiều sa mạc
lộng gió lùa
Sỏi đá lăn ngỡ guốc khua sân trường
Nhớ màu Phượng bay
rợp đường
Áo như chim trắng phố phường trường tan
Me còn xanh rợp hai
hàng?
Tóc mây ngày đó dịu dàng giờ đâu?
Còn lanh lảnh tiếng ve sầu?
Còn
hương Lan Ngọc dãy lầu cuối sân?
Chiều Điệp tím
Chiều bâng
khuâng
Mây hay hoa Điệp tím chân lữ hành?
Chiều tha phương một mình
anh
Đi trong Điệp tím lìa nhành như mưa
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment