Người về biển nhớ cũng vơi
Người đi lồng lộng trùng khơi biển
trào
Biết mến thương-biết đớn đau
Biết ghen
Biết nhớ
Thế nào là
yêu!
Biển tình rộng biết bao nhiêu
Làm sao nói hết bao điều hoài
mong
Anh dông dài tựa giòng sông
Tìm em-biển mặn hòa lòng nông
sâu
Khi chưa yêu có gì đâu
Yêu chưa
Đâu có
Tím màu thời
gian
Thôi,
Bây giờ hết lang thang
Bỗng dưng thơ lại ngập ngừng bên
em
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment