Monday, January 21, 2008

Si

Thương gì quá cở, thương điên
Nhớ sao tha thiết, phát ghiền hương quen
Có gì tim nhói, chắc ghen?
Bỏ công việc
Bỏ bon chen vì người

Sáng, trưa, chiều đợi giọng cười
Đầu đêm, khuya, sớm quên lười để mơ
Có gì đi đứng lơ ngơ
Làm sao mong chóng hết giờ gọi nhau

Cuối tuần thiên hạ xôn xao
Cứ mong ngóng, cứ ra vào không đâu
Mắt người ta có bao sâu
Lỡ nhìn lạc lối bạc đầu chưa ra

Ừ bây giờ vẫn cách xa
Ước gì được ở chung nhà vui hơn
Xin em bớt chút dỗi hờn
Nhớ thương đầy ắp nguồn cơn anh rồi

Thèm hôn nát mặt rụng môi
Cũng chưa thỏa nhớ núi đồi, đại dương
Người dưng giờ hóa người thương
Nhỏ ơi đi suốt con đường đời nhau

No comments: