Rồi đây nao nức em về xứ
Trốn lạnh quê người nơi cố hương
Ghé giùm quê Ngoại em uống thử
Ngụm nước dừa xiêm ngọt như đường
Ngửi hộ cho anh hương cau ngát
Vườn trầu trăng chiếu dát vàng lên
Qua bến lục bình hoa tím nhạt
Ngắm thay anh nhé màu không quên
Xuồng đưa em đến bên bờ nước
Điên điển còn vàng như nắng trưa?
Em hái Bằng lăng nhiều mộng ước
Mơ ngày hai đứa thỏa mơ chưa?
Nhóm lửa giùm anh bằng bếp củi
Nghe chút mùi rơm, nghe mắt cay
Để nhớ ngày xưa đôi ba tuổi
Nhỏng nhẻo ngồi bên Ngoại lùi khoai
Nhớ chạm nhẹ nhành hoa mắc cở
Nhìn cây xếp lá, thương vu vơ
Nhỏ ơi quê Ngoại mà anh nhớ
Có bóng hình em trong câu thơ
Bây giờ anh vẫn chưa về được
Em nhớ vì anh hôn cỏ hoa
Mai mốt em sang anh hôn lại
Trên môi em ngát vị quê nhà!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment