Ngày xưa ơi
Ngày xưa ơi
Đi đâu mất Nhỏ của thời hồn nhiên
Đổi kiêu sa lấy ngoan hiền
Bây giờ đài các muộn phiền lắm không?
Dáng ngày nào bên bến sông
Bóng in xuống nước theo giòng trôi đâu?
Một mai Nhỏ có qua cầu
Lục Bình quê vẫn tím màu thủy chung
Biển nơi người sóng nghìn trùng
Nhánh rong phiêu bạt chập chùng đại dương
Nhỏ mãi hoài má môi hường
Nhiều năm nối tiếp vẫn dường không phai
Tự khi nào hóa liêu trai
Hoa học trò hóa hồng gai đa tình
Dù hoàng hôn hay bình minh
Hướng Dương vẫn đứng đợi nhìn thái dương
Nắng lên tan lóng lánh sương
Trưởng thành có bớt dễ thương chút nào?
Muốn dang tay chắn trời cao
Dừng chân nghỉ một chút nào thời gian!
Ừ thôi rồi rụng lá vàng
Ừ thôi mai mốt dịu dàng nhớ nhau?
Như ngày xưa
Như ngàn sau
Chỉ xin áo trắng vẹn màu hồn nhiên
Ngày xưa ơi
Đi đâu mất Nhỏ của thời hồn nhiên
Đổi kiêu sa lấy ngoan hiền
Bây giờ đài các muộn phiền lắm không?
Dáng ngày nào bên bến sông
Bóng in xuống nước theo giòng trôi đâu?
Một mai Nhỏ có qua cầu
Lục Bình quê vẫn tím màu thủy chung
Biển nơi người sóng nghìn trùng
Nhánh rong phiêu bạt chập chùng đại dương
Nhỏ mãi hoài má môi hường
Nhiều năm nối tiếp vẫn dường không phai
Tự khi nào hóa liêu trai
Hoa học trò hóa hồng gai đa tình
Dù hoàng hôn hay bình minh
Hướng Dương vẫn đứng đợi nhìn thái dương
Nắng lên tan lóng lánh sương
Trưởng thành có bớt dễ thương chút nào?
Muốn dang tay chắn trời cao
Dừng chân nghỉ một chút nào thời gian!
Ừ thôi rồi rụng lá vàng
Ừ thôi mai mốt dịu dàng nhớ nhau?
Như ngày xưa
Như ngàn sau
Chỉ xin áo trắng vẹn màu hồn nhiên