Friday, November 16, 2007

Chiều Lang Thang Ra Biển

Chiều bâng khuâng điệu nhạc xưa
Hoa chanh rụng trắng hương thừa còn thơm
Mây đầu non mõi tay ôm
Buông trôi theo gió chiều hôm chập chùng

Bao giờ đôi lứa tương phùng
Bao giờ ríu rít Nhỏ cùng anh vui
Ngày không em
Ngày ngậm ngùi
Thoảng hương trong gió đâu mùi tóc mây?

Giao mùa xơ xác ngàn cây
Giao ngày sáng-tối vơi đầy hoàng hôn
Tím mây lây tím ngát hồn
Chiều đem bóng tối vùi chôn mặt trời
Về thôi, lá rụng tơi bời
Về ôm nỗi nhớ xa vời Dấu Yêu

Chiều đi ngang biển vắng nhiều
Dấu chân xưa dưới thủy triều còn không?
Chiều đi ngang biển mênh mông
Bao nhiêu muối đủ mặn nồng chưa em?
Cúi hôn bọt sóng ướt mèm
Cay xè đôi mắt vẫn thèm dấu xưa

Biển ngàn năm vẫn đong đưa
Nói sao em hiểu để vừa lòng Cưng?
Cánh Hải Âu chợt ngập ngừng
Muốn ôm lấy biển bỗng dừng lửng lơ
Nhỏ ơi dù lắm nghi ngờ
Đã thương xin chớ hững hờ đau nhau!

Biển Lập Đông
Lạnh sóng trào
Hoàng hôn thứ Bảy nơi nào Dấu Yêu?
Nhớ nhau quay quắt đã nhiều
Xa nhau buồn hóa thủy triều Nhỏ ơi!
Cho dù biển rộng ngàn khơi
Xin làm sóng biển ngàn đời ru em

No comments: