Bình thường nắng bỏ ngày đi
Tuần hoàn sáng-tối, rất chi bình thường
Thương nhau chưa hết đoạn đường
Chia tay là lẽ bình thường phải không?
Sầu Đâu giờ chắc trổ bông
Bình thường em vội theo chồng vu qui
Bình thường thôi, trách móc gì
Nhanh em kẻo lỡ xuân thì phôi phai
Bình thường đêm nối tiếp ngày
Mùa Thu lá rụng, một mai Xuân về
Bình thường thôi, nào hẹn thề
Sông bồi, núi lụn có hề chi đâu
Sông sâu dù sập nhịp cầu
Rồi mai ai nhớ thuở đầu lơ ngơ
Thời gian nào có đợi chờ
Không duyên, hết nợ hững hờ đương nhiên
Bình thường ai cũng đời riêng
Mừng em duyên mới, muộn phiền chi anh
Lá vàng rụng, lá mới xanh
Mai ai nhớ lá lìa cành hôm qua
Bình thường thôi chuyện tình xa
Nếu có tác hợp mới là lạ đây
Bình thường thôi lá bỏ cây
Bình thường em đón vui vầy người ta
Bình thường thôi...
Sao xót xa?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment