Friday, November 16, 2007

Bình Thường Chiều Thu

Nghe hiu hiu gió gọi chiều
Trời rưng rưng nắng nhẹ hều lá bay
Bàn tay lạnh nhớ bàn tay
Nắng vàng nhuộm lá cuối ngày vàng cây

Thu rụng lá phơi nhánh gầy
Nhỏ xa xôi để nơi nầy nhớ nhung
Nghe Thông reo gợi ngàn trùng
Nhìn mây tim tím hình dung áo nàng

Chiều rạng rỡ hoa Cúc vàng
Chiều bâng khuâng rụng hai hàng lá Phong
Chiều xưa hoa tím bên sông
Chiều nay mây phủ ngập lòng Bằng Lăng
Sợi buồn trước gió nhện giăng
Còn đan suối tóc ngón măng tơ gầy?

Chiều phai bóng ngã hàng cây
Chiều lao xao lá rụng đầy lối đi
Hoàng hôn phố thị nhu mì
Công viên vắng lặng thầm thì gió ru

Ngủ ngoan nha Nhỏ xa mù
Ngủ yên, tự nhủ, mùa Thu tâm hồn
Cuối chân trời dấu môi hôn
Bên kia biển rộn sóng cồn: Quê hương

Ừ, chiều Thu rất bình thường
Bỗng dưng hiu hắt tha phương ngập lòng
Bây giờ Nhỏ nhớ anh không?

No comments: