Thursday, September 20, 2007

Tần Ngần

Vì Người còn thả tóc
Nên gió còn thiết tha
Bàn chân trần như ngọc
Nên cỏ non mượt mà

Người ta còn mơ mộng
Thơ tình anh bâng khuâng
Người nuôi nhiều ước vọng
Nên lời thương ngại ngần

Trong vần thơ anh viết
Biết hiểu tình anh chưa?
Chúng mình còn cách biệt
Nhớ nhung sao cho vừa?

Chưa đưa về chung lối
Nên đường dài hắt hiu
Nắng mưa còn thay đổi
Nên tím ngát trời chiều

Có những điều chưa nói
Chưa đâu là không đâu?
Nhỏ ơi, đâu mà vội
Còn bên nhau bạc đầu

No comments: